Friday, January 12, 2007

VƯƠN RA BIỂN LỚN !

ĐI RA BIỂN LỚN – CON TÀU LỚN VIỆT NAM

Luật sư. Lê Quốc Quân
Tham dự. Diễn đàn Vươn ra biển lớn.

Lịch sử phát triển của loài người đã chứng minh được rằng các cá nhân kiệt xuất có một vai trò hết sức quan trọng trong việc làm nên lịch sử. Thế nhưng quan trọng hơn thế nữa là có một cơ chế để lựa chọn những người thực sự tài giỏi và ngăn chặn quá trình lạm quyền của những người giỏi đã được nhân dân tín nhiệm bầu lên. Những đất nước đã phát triển ổn định thì ảnh hưởng của các cá nhân kiệt xuất và các quyết định cấp tiến không thực sự có tính chất cách mạng như trong những xã hội đang bắt đầu cất cánh. Quyết định của người thuyền trưởng lúc nhổ neo để vươn ra biển lớn cũng giống như người phi công khi bắt đầu cất cánh bay vào bầu trời là quyết định “sinh tử”.

Hoa Kỳ là một đất nước đã phát triển khá ổn định. Nếu ông tổng thống Bush có một quyết định sai lầm thì nó cũng chỉ có thể ảnh hưởng phần nào đến chính sách chung trong một giai đoạn và với một mức độ nhất định mà thôi. Nhưng 230 năm trước, (1776) tầm nhìn và quyết định của tổng thống Thomas Jeferson đã làm nên nước mỹ hôm nay. Tầm nhìn đó đã “dọn sẵn” cho Hợp chủng quốc Hoa Kỳ một định chế chính trị để chính hôm nay những quyết định không phù hợp lòng dân của đảng cộng Hoà trong cuộc chiến Iraq đã được thể hiện sống động bằng việc Đảng Dân chủ kiểm soát “thẳng cánh” cả 2 viện sau cuộc bầu cử ngày 7 tháng 11 vừa qua. Xa hơn nữa là quyết định của Quốc hội Mỹ không viện trợ tài chính quân sự tiếp cho chính quyền Việt Nam cộng Hoà trong những năm cuối cuộc chiến Việt Nam.

Hôm nay Việt nam, nếu coi như là đang bắt đầu cất cánh bay lên hoặc nhổ neo để vươn ra biển lớn như diễn đàn của báo tuổi trẻ nêu lên, thì đây chính là thời điểm quan trọng nhất để chúng ta xác định được tầm nhìn của đất nước chúng ta trong thế kỷ 21 này và cho cả một số giá trị mãi mãi về sau này. Việc xác định tầm nhìn dân tộc không phải và không thể do một cá nhân tổ chức hoặc đảng phái nào thực hiện mà phải là công cuộc chung của toàn dân tộc. Sau khi xác định được hướng đi của toàn dân tộc. Chúng ta cần một đường băng như máy bay để cất cánh, và cần một hải đồ để con tàu nhổ neo ra khơi. Đó chính là cơ chế để đảm bảo việc đi đúng hướng, thực hiện đúng mục tiêu và không để bị lạm quyền hoặc làm trệch hướng. Để làm được việc đó, có lẽ trước tiên dân tộc Việt Nam ta phải cùng bàn thảo về tất cả những vấn đề khó khăn và trở ngại đã ngăn cản đất nước chúng ta trong suốt 2 thế kỷ vừa qua. Đồng thời phải nghiên cứu kỹ những cơ hội đã bị bỏ lỡ trong thời gian gần đây.

Thực ra, Việt Nam ta cũng đã từng có những quyết định có tầm nhìn sâu rộng của những lãnh tụ với sự góp sức của những chuyên gia tầm cỡ . Tuyên ngôn độc lập ngày 2 tháng 9 năm 1945 kết tinh được nhiều điểm sáng, là áng văn hay và đã đưa ra được “tầm nhìn” của đất nước chúng ta trong một giai đoạn lịch sử quan trọng. Tuyên ngôn là nguồn động viên lớn lao để xây dựng hình ảnh Việt nam cho mai sau. Chính những quyết định sáng suốt vào thời điểm đó đã đưa dân tộc chúng ta có được những chiến thắng vĩ đại, được thế giới biết đến và được tôn vinh như một dân tộc anh hùng với sự kính trọng thật lòng của bè bạn năm châu.

Nhưng chính chúng ta cũng bỏ qua nhiều cơ hội lịch sử.

Hôm nay, đất nước chúng ta lại đang đứng trước những vận hội to lớn bằng việc tham dự hoàn toàn vào cuộc chơi chung của thế giới trong sân chơi WTO. Khi PNTR được thông qua là lúc chúng ta bình đẳng hoàn toàn với một nền kinh tế lớn nhất thế giới và cho dù một kẻ khổng lồ hay một chú thiếu niên thì cũng có vô vàn những điểm yếu, điểm mạnh và điểm tương đồng nhau để cùng nhau hợp tác.

Hãy nghĩ về sự phát triển của Nhật bản, Hàn Quốc và Singapore. Thực tế những quyết định sáng suốt và một quyết tâm cao của toàn dân tộc sẽ làm nên những kỳ tích trong một thời gian rất ngắn. Vào thâp niên 1960 nhờ những quyết định quan trọng nhằm phát triển một số ngành công nghiệp quan trọng mà Hàn Quốc, sau gần 5.000 lịch sử ngủ vùi đã vươn lên trở thành công xưởng lớn của thế giới mà đặc biệt nhất là nền công nghiệp đóng tàu. Trong thời đại ngày nay, khi toàn cầu hoá đã như vũ bão với cuộc cách mạng của khoa học kỹ thuật và thế giới đang phẳng đi cho phép chúng ta tận dụng tối đa được những lợi thế canh tranh và nhờ thế tốc độ “lướt đi” của con tàu Việt nam có thể nhanh gấp nhiều lần.

Trước mắt là biển lớn và đất nước chúng ta có rất nhiều thế mạnh nhưng cũng không phải chứa đựng nhiều yếu điểm. Bởi vậy, giống như Luật sư Định đã đề xuất, tôi nghĩ nên chăng cần một Hội Nghị Diên hồng thời hiện đại để xác định một tầm vóc dân tộc trong một hai thế kỷ tới tới. Để thực hiện điều đó tất cả chúng ta hãy bắt đầu một suy nghĩ “một cách chung hơn” về quê hương đất nước chúng ta. Hãy bỏ bớt sang bên cạnh một chút chuyện của riêng mình để nghĩ về đất nước, về hình chữ S thân thương. Để một mai kia, đó sẽ là hình một con sư tử dũng mạnh chứ không phải chỉ là một “con sư tử trẻ” và rồi sẽ là một con rồng lớn. Nhưng trước hết chúng ta phải cùng chung suy nghĩ về S như là chữ cái đầu tiên của chữ Ship - Con tàu lớn Việt Nam nơi mỗi một chúng ta là một bộ phận cấu thành đang cùng hưởng những lợi ích và chia sẻ những khó khăn chung.

No comments:

Post a Comment