Thursday, May 03, 2012

BÀI THƠ VÌ SAO TÔI BỊ BẮT - KỶ NIỆM 5 NĂM





Thế cũng đã 5 năm trôi qua. Kể từ dịp đầu hè năm 2007 là lần bị bắt đầu tiên. Cũng vào thời điểm này hơn 5 năm trước khi nằm trong trại tù bên tai tôi luôn văng vẳng câu hỏi là "Vì sao mình bị bắt ?" Trong suốt quá trình hồi tưởng lý do và những lần hỏi cung, đã dần dần hình thành các lý do mà mình Chính quyền bắt giam. Đó là "yêu nồng nàn, yêu đất nước của tôi /Theo cái cách mà chính quyền không thích" . Xin post lên đây bài thơ "Vì sao tôi bị bắt ?" để anh chị em đọc và hiểu hơn về những gì tôi đã làm và đã trải qua.

VÌ SAO TÔI BỊ BẮT 

Sau song sắt,
Giữa bốn bức tường lạnh giá
Ngày ngục tù đầu tiên
Văng vẳng ở bên tai,
Vì sao, vì sao tôi ở chốn này ?

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?
Hà nội thành phố thân yêu
Một buổi sáng bình yên
Bỗng biến thành chiếc lưới người !
Tôi như con cá.
Đàn chim tan tác bay
Gió xuân ngơ ngác thổi
Cây lá run run buồn.

Sáng mồng 8 tháng 3
Mật vụ nổi chìm thấp thoáng
Họ đi bằng ô tô, xích lô, xe máy
Ngụy trang bằng áo gió với măng tô
Bát phở nóng chưa kịp ấm lòng
Chén chè uống dở trong tay.
Bóng an ninh ào ào, bủa vây, bố ráp
Quán cóc liêu xiêu hơn
Phố nhỏ còng còng hơn.

Lột trần Trung Kính – phá tan Yên Hòa
Gió đã nổi, công an lùa tứ phía
Thanh Bình[1] đâu ?
Thanh Bình ở nơi nào ?
Ngay mắt bão tôi lặng lẽ đứng chờ
Một nụ cười u mặc thoáng trên môi.

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?

Vì đã viết những gì đẹp nhất
Về tự do dân chủ nhân quyền
Cho quê hương cho tổ quốc đồng bào.
 Tôi đã viết về Việt Nam ta to nhỏ ?
Về con thuyền chữ S giữa đại dương
Tôi kể chính đời mình 13 năm trước
Ngày ra trường cầm tấm bằng đại học
Chua chát cuộc đời tự dồn bao câu hỏi
Để lòng mình day dứt với tương lai.

13 năm sau Việt Nam vẫn thế.
Những ngổn ngang chắp vá cuộc đời.
Em sinh viên tốt nghiệp giỏi trường tôi
Lận đận mãi vẫn không tìm ra việc
Còn kẻ “dốt chuyên tu và ngu tại chức”
Mà nhiều tiền cũng đấu giá thành công.

Đất nước tôi đầu thiên niên kỷ mới
Thừa mứa bên này, đói khát phía bên kia
Nhung lụa bên ngoài và rách nát bên trong
Luật pháp bủa vây dân đen vô tội
Nhưng rộng đường cho ác bá quan tham.

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?

Bởi vì tôi đã đến rất nhiều nơi
Đã gặp gỡ nhiều đồng bào cùng khổ
Dự án giảm nghèo theo tôi rong ruổi khắp
Hà Giang, Sơn La, Cà Mau, Quảng Ngãi..
Vùng miền núi đường quanh dốc đứng
Dải đất miền trung khô hạn cháy đồng
Những cánh đồng bát ngát Cửu Long
Tôi đã gặp người Mông, Khơ Me người Thái.
Cùng Êđê, Giarai và người Chăm Ninh Thuận
Tôi đã đến và tôi đã thấy,
Dân mình nghèo và tôi đã viết lên.
Bởi vì thế nên người ta tìm bắt.

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?
Vì đi theo học bổng của Reagan
Nghiên cứu về tự do dân chủ
Và xã hội dân sự đất nước tôi.
Về ông cha bốn ngàn năm dựng nước
Qua giặc giã và thiên nhiên khắc nghiệt
Đã hình thành nên tổ quốc lung linh,
Và một cộng đồng hết sức vì nhau.
Trong hoạn nạn cũng như lúc vinh quang.

Tôi chia sẻ những gì đẹp nhất
Về con người, đất nước Việt Nam.
Tôi đã nói với hàng trăm bạn Mỹ
Về miền Trung quê tôi nghèo khó
Và buổi chiều chiến tranh năm ấy 
Bom Mỹ đầy trời mẹ dứt lá rau khoai
Đắp lên tôi khi vừa tròn 2 tuổi.
Tiếng oe oe trên cánh đồng tang tóc đó
Đến bây giờ sang học nơi đây,
Không giận hờn không oán trách một ai.
Tôi đã gặp Sally và Alex
Cùng Scott và Michael thông tuệ[2]

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?

Phải chăng vì tôi đã gặp anh em
Những người Việt Nam máu đỏ da vàng
Xa quê hương đã hai ba thập kỷ
Vẫn giữ trong lòng hình tổ quốc cha ông
Thương Mẹ Việt Nam lam lũ tảo tần
Khao khát lắm được trở về bên mẹ.
Giúp đỡ chỗ này – từ thiện chỗ kia
Lặng lẽ quê người, vun gốc Việt Nam

Tôi đã gặp những người con đất mẹ
Luôn mong ước cho Việt Nam tươi đẹp,
Cho dân chủ nhân quyền kết trái đơm hoa.
Chia sẻ cùng nhau viễn tưởng tương lai 
Và tranh đấu để làm mới Việt Nam
Luật sư cho công nhân, tín dụng cho người nghèo
Bao nhiêu điều tốt đẹp cho quê hương…

Đó cũng chính là điều tôi mong phục vụ.

Tôi bị bắt vì sao bạn hỡi ?
Chỉ bởi vì duy nhất một lẽ thôi:
“Yêu nồng nàn, yêu đất nước của tôi
Theo cái cách mà chính quyền chưa thích
 Đúng như là lời người bạn Mỹ
Nói với tôi trước lúc ra về[3]


[1] Lê Thanh Bình là tên bí danh mà an ninh Việt Nam cho là của tôi.
[2] Tôi đã gặp và chơi thân với: Sally Blair và Alex ở NED, Michael Orona ở Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ (Bây giờ là tùy viên chính trị của Đại sứ Quán Mỹ ở VN), Scotte Flipse ở Uỷ ban tự do tôn giáo quốc tế của Hoa Kỳ. Họ là những người hiểu biết và rất yêu nhân dân Việt Nam. 
[3] Nhận xét của Sally Blair giám đốc chương trình học bổng Reagan-Fascell mà tôi theo học tại Hoa Kỳ.