Ghi chú: Nay tôi quyết định thay chữ “nhà nước” bằng
chữ “đảng” vì hiến pháp quy định đảng cộng sản lãnh đạo và đảng to nhất nên cuối cùng mọi thứ phải là đảng. Quyền luôn luôn đi đôi với trách nhiệm. Đã có quyền lãnh đạo đất nước thì bất cứ điều gì xảy ra trên đất nước này đảng cũng phải chịu trách nhiệm. Mặt khác, theo
điều lệ đảng CSVN thì đảng được dùng ngân sách của Nhà nước cho nên suy ra cuối cùng thì ngân sách vẫn là ngân sách của Đảng.
Cặp đôi hoàn hảo - lạt mềm buộc chặt
Bằng nghị định số 95/2011/NĐ-CP,
Chính phủ đã kết nạp thật nhiều USD vào ngân sách đảng. Tiếp theo sau USD là đến
vàng. Ngày 3 tháng 4 vừa qua, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ký Nghị định số
24/2012/NĐ-CP về quản lý kinh doanh vàng. Nghị định này sẽ có hiệu lực từ ngày
25 tháng 5 này.
Tại khoản 2 điều 16 của Nghị Định 24
Quy định Ngân hàng Nhà nước được “bổ sung
vàng miếng vào dự trữ ngoại hối” và nhà nước “độc quyền sản xuất vàng miếng, xuất nhập khẩu vàng”.Khoản 4 Điều
19 của Nghị định này cấm việc sử dụng vàng làm phương tiện thanh toán. Nghĩa là
nếu dân dùng vàng để mua nhà đất, xe hơi, hoặc thanh toán với nhau cho các công việc mua bán sẽ bị
coi là bất hợp pháp và bị tịch thu.
Để cụ thể hóa chiến lược gom và quản
lý vàng, ngày 27/4 vừa qua NHNN đã ban hành thông tư số 12/2012/TT-NHNN cho
phép các tổ chức tín dụng được “phát hành
chứng chỉ ngắn hạn bằng vàng để chi trả theo yêu cầu của khách hàng khi số vàng
thu nợ và tồn quỹ không đủ để chi trả”. Tại sao vay vàng của dân, giữ vàng
hộ dân rồi bây giờ lại “không đủ chi trả” và lại phát hành chứng chỉ giấy ?. Câu
trả lời có thể là Nhà nước đã huy động số vàng này qua Ngân hàng và đã kết nạp
nó vào ngân sách của Đảng từ trước. Thông tư 12 cho phép các Ngân hàng được quyền huy động vốn bằng vàng đến ngày 25/11/2012. Đến khi đó có thể Ngân hàng Nhà nước sẽ độc quyền phát hành các chứng chỉ vàng để huy động vàng trong dân.
Không ồn ào và “ba lăng nhăng như anh Đinh La Thăng”, cặp đôi hoàn hảo “Bình & Huệ” vốn rất tinh quái trong việc sử dụng các công cụ pháp lý tài chính, tiền tệ, nhẹ nhàng "lạt mềm buộc chặt” để buộc người dân phải nhả những phương tiện dự trữ cuối cùng khỏi hầu bao.
Chủ trương huy động vàng trong dân sẽ
không có gì phàn nàn nếu như Việt Nam có một nền kinh tế lành mạnh, một lộ
trình phát triển mạch lạc, ổn định dài hạn. Thế nhưng “nền kinh tế chính trị ngoại tình” đầy cảm hứng
này không nhất quán được, nên sự luyến láy một cách khôn ngoan bằng phương pháp
“nhảy nghệ thuật” của cặp đôi giỏi chuyên môn Bình-Huệ, với sự cổ súy của Thủ
tướng, đang dần dần dìu dắt hết USD rồi vàng về cho Đảng.
Nghĩ lại, trước đây có ai biết rằng những chỉ vàng tích lũy cả đời được tự nguyện dồn cho “tuần lễ vàng” đã biến thành bộ bàn đèn hút thuốc phiện tặng cho tướng Quốc Dân Đảng là Lư Hán và Tiêu Văn.
Vàng có nguồn gốc từ đảng ?
Tại
diễn đàn quốc hội cuối năm ngoái thống đốc Nguyễn Văn Bình đã tuyên bố là vàng
miếng SJC sẽ trở thành nhãn hiệu độc quyền của ngân hàng nhà nước. Đầu tiên là bắt
tất cả vàng miếng của dân phải được đóng dấu, dần dần sử dụng chỉ một nhãn hiệu
vàng là SJC. Tại sao lại SJC ? vì SJC là thương hiệu của Công ty TNHH một thành
viên vàng bạc đá Sài Gòn. Đây là một công ty 100% vốn của thành ủy TPHCM do đảng
trực tiếp lãnh đạo. Công ty này cung cấp
nguồn tài chính cho thành ủy và UBND thành phố hoạt động, trước đây chỉ duy nhất
công ty này được đi buôn vàng miếng.
Khi nhà nước buộc tất cả nhân dân sử
dụng một nhãn hiệu vàng của một công ty do Đảng làm chủ là đảng đã kết nạp vàng
của nhân dân vào thương hiệu của đảng. Nếu ai đó dùng loại vàng khác, mặc dù đó
là vàng thật, mà không có dấu của SJC vào thì có thể coi là vàng giả và bị tịch
thu. Bởi vậy, một số nhãn hiệu vàng “phi SJC” đã bị tuột giá và tương lai có thể
bị coi là bất hợp pháp mặc dù đó vẫn là vàng chất lượng 9,999.
Coi vua thật là vua
giả rồi giết vua giả ?
Hòa Đại Nhân khi sai người hành thích
vua Càn Long có dặn: “Anh không thể giết
vua mà đầu tiên phải coi vua thật là vua giả, sau đó giết vua giả”. Vàng
cũng như vậy. Đầu tiên là Đảng sẽ tuyên bố phát hành chứng chỉ vàng để huy động
vàng trong dân. Nhà nước sẽ phát cho 1 chứng chỉ giống như công trái ngày xưa.
Một ngày đẹp trời nào đó, Đảng có thể bảo tất cả chứng chỉ đó có thể là vô hiệu,
hoặc giảm giá còn ½. Tất nhiên là có một số lớn dân chúng không gửi vàng để lấy
chứng chỉ mà để vàng trong nhà. Rồi biết đâu, trong một cơn bĩ cực nào đó của lịch
sử, Nhà nước có thể coi là vàng dân đang giữ là vàng giả hoặc vàng bất hợp pháp.
Đương nhiên có thể bị tịch thu. Tất nhiên đây chỉ là một kịch bản xấu nhất có
thể xảy ra. Nhưng lịch sử cận đại Việt Nam và định hướng về việc tiến lên CNXH gần
đây được Nguyễn Phú Trọng được lặp đi lặp lại không thể làm cho dân chúng xem
thường. Cần phải cảnh giác hết sức vì mục tiêu cuối cùng của CNXH vẫn là chủ
nghĩa cộng sản.
Lúc này là thời điểm mà Việt Nam đang
trẻ và hừng hực sức sống, sức mua nhưng kinh tế vẫn vô cùng “táo bón”. Vậy thì
ai cũng có thể dự báo được một tương lai cực kỳ tệ hại cho thế hệ tiếp đang chờ đợi theo khi
tham nhũng lan tràn, người già tăng lên, nợ quốc tế đến hạn, phúc lợi không còn, niềm tin sụp đổ… thì chỉ còn biện pháp “quét vét” để tồn tại.
Thế là, sau khi đã kết nạp hầu hết
USD vào túi đảng, sẽ đến một lúc, vàng thì vẫn là vàng nhưng đảng bảo không phải
là “vàng” và lực lượng cưỡng chế có thể vào nhà “phá két sắt và đào nền nhà”
lên để truy tìm. Khi đó cuộc cướp giật cuối cùng để duy trì nền kinh tế suy sụp
có thể xảy ra. Đến khi đó ta sẽ thấy không lấy được bao nhiêu vì hầu hết các
quan chức đã chuyển nhiều tiền ra nước ngoài nhiều năm trước khi có sự quét vét
lần cuối. Chắc chắn nạn nhân chỉ là những người bần cùng nhất trong xã hội với
một số lượng USD và Vàng dự trữ không đáng là bao.
Có một cách để thoát khỏi thế kẹt này
là ngay bây giờ chúng ta đừng bao giờ để cho Đảng huy động vàng mà phải học
theo những người tư bản đỏ kếch xù. Cho con cháu vàng, thay vì đóng dấu SJC, bảo
chúng nó khắc chữ “IN GOLD
WE TRUST – CHÚNG TÔI TIN VÀO VÀNG” và đeo tòng teng trước ngực như một loại thẻ
đảng viên.