Tôi bị ảnh hưởng sâu sắc bởi văn, thơ Trần Trung Đạo. Mỗi một câu một dòng đều đau đáu với tổ quốc và nhân sinh. Dù chưa một lần trở về Việt Nam, lòng yêu quê hương đất nước của ông có lẽ không lúc nào nguôi ngoai. Nhân dịp nhà độc tài kỳ dị của Châu á Kim Chính Nhật mất đi, hàng triệu người Bắc Hàn nhỏ lệ. Ông mổ xẻ nguyên nhân và cho rằng những giọt nước mắt đó trước lương tâm nhân loại chính là lời tố cáo hùng hồn về một chế độ phi nhân.
Câu thơ nổi tiếng của Ông chính là - Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười. Bài viết sau đây được trích từ trang web: http://www.trantrungdao.com
----------o0o---------
KHI TIẾNG KHÓC CHÍNH LÀ LỜI TỐ CÁO
Dù dưới một quan điểm tôn giáo nào, sự có mặt của con người trên thế giới này chỉ diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn. Với tác giả bài viết này và có lẽ với nhiều độc giả, tiếng sóng vỗ vào thành ghe trong một đêm giông bão như vẫn còn vang vọng đâu đây nhưng đã hơn 30 năm rồi. Một triết gia đã viết, mỗi bước chân ta đi trong ngày là một bước gần hơn đến với ngôi mộ của mình.