Paulus Lê Sơn quê ở thôn Trinh Hà – Xã Hoàng Trung – Huyện Hoàng Hóa – Thanh Hóa. Anh là con cháu của dòng dõi Cha thánh Lê Bảo Tịnh, Đền thờ Cha thánh Lê Bảo Tịnh nằm ngay trong làng của Sơn.
Mẹ Sơn là cô Đỗ Thị Tần đau ốm đã lâu. Bà khóc vì đứa con của mình không kịp về thăm mẹ như đã hứa vì đúng vào ngày bị bắt đi thì Sơn gọi điện nói “sẽ về chăm sóc mẹ”. Mẹ sơn bị viêm cầu thận, viêm dạ dày và bị một khối u trong gan đã phải ra bệnh viện Bạch Mai ở Hà nội chữa trị trong suốt nhiều năm qua.
Ở Hà Nội khi chạy thận khỏe hơn một chút, có thể đi lại được thì bà làm thêm nghề thu gom hàng phế liệu để bán. Hai mẹ con thuê một ngôi nhà nhỏ ở Bùi Xương Trạch để vừa ở chữa bệnh và lam lũ kiếm tiền nuôi nhau. Trong khi cùng giúp mẹ chữa bệnh, anh Sơn đã cố gắng học hỏi thêm và đã trưởng thành rất nhanh.
Anh đã tốt nghiệp cao đẳng du lịch và làm hướng dẫn viên. Ngoài ra anh đã tham gia và tốt nghiệp khóa học truyền thông Chúa Cứu thế, làm cộng tác viên thường trực của Truyền Thông Chúa Cứu Thế. Anh cũng tham gia cùng các Cha nhà Dòng tổ chức nhiều khóa học cho các anh em khác. Anh lăn xả vào các công việc chung, viết blog cổ võ cho sự thật, công lý ở Việt Nam.
Vào ngày xét xử Tiến Sỹ Cù Huy Hà Vũ, anh Sơn đã đi tham dự, quay phim và chụp ảnh bên ngoài phiên tòa. Công an đã theo dõi anh suốt trong ngày đó và rình rập quanh nhà suốt đêm. Thế rồi họ ra tay vào sáng sớm hôm sau ngay trước nhà trọ ở Phố Bùi Xương Trạch – Hà Nội khi anh đang khoác ba lô chuẩn bị về quê thăm mẹ.
Từ đầu tháng 8 bà mẹ đã phải nhập viện vào bệnh viện Hiệp Lực – Thanh Hóa. Vì bà đau ốm nên từ hôm Sơn bị bắt đến nay mọi người đang giấu không cho bà biết. Nhưng linh tính của một người mẹ đã đơn thân nuôi Sơn từ nhỏ, Bà có linh cảm điều chẳng lành xảy ra với con mình nên đã yêu cầu người cậu là Đỗ Văn Phẩm gọi điện cho tất cả anh em quen biết để bà biết sự thật. Có người đã buộc lòng phải nói thật với Bà.
Nói chuyện với tôi Bà khóc nhiều. Bà cứ lo, cứ sợ rằng mình đang ốm đau mà lỡ có chuyện gì thì không gặp lại được con. Tôi an ủi bà, hứa là sẽ cố gắng làm hết sức mình trong khả năng có thể để giúp cho Sơn.
Giờ đây, đang ngồi trong văn phòng vắng, tôi viết những dòng chữ này và lặng thầm cầu xin Thiên Chúa nâng đỡ Bà và Sơn trong thời điểm khó khăn để Sơn sớm được tự do và bình an về với Bà. Đồng thời tôi cũng cảm thấy sự tàn ác của những người đang tâm tách rời tình mẫu tử với một một người mẹ đang đau yếu chỉ vì anh Sơn có lòng yêu tổ quốc, yêu giáo hội, mong muốn đất nước dân chủ và phát triển hơn.
6h chiều ngày 9 tháng 8 năm 2011.
No comments:
Post a Comment