Năm qua bao nỗi buồn vui. Buồn như đong được nước mắt của dân, vui là vẫn còn ngồi đây đón chào năm mới.
THỜI GIAN CHÓNG QUA
2021 đã trôi qua. Vào đầu năm, đảng coi rằng Đại Hội đảng đã thành công và là một dấu ấn nổi bật. Tam trụ đã xoay về tứ trụ. Ông Nguyễn Phú Trọng, xổ toẹt lên điều 17 - Điều Lệ đảng CS, tiếp tục nắm giữ quyền lực sang nhiệm kỳ thứ 3.
Sau đó là màn tổ chức bầu cử Quốc hội và HĐND các cấp trong lúc dịch bắt đầu tràn về, cưỡng bức nhân dân ghi nhận tính chính danh của Nhà nước, dân ngoan ngoắc ách vào, trao quyền đại diện cho 500 ông nghị, dưới sự dắt mũi của đảng kéo cày thêm 4 năm.
Những đợt chống dịch đầy ngạo nghễ hót lên lấp chìm tiếng khóc tủi hờn của những nạn nhân trên mạng xã hội; Những chính sách ngu ngốc, bị động đẩy dân đến chỗ đau thương.
Những rào chắn người, những ‘ba tại chỗ’ đã trở thành ổ bệnh. Những vành khăn tang, tiếng kêu khóc trong cô đơn, những lọ tro cốt....ngập tràn cứ trải dần từ ngày này qua tháng khác của năm 2021.
Dân Sài Gòn chưa bao giờ đau khổ cùng cực đến vậy, bà con lũ lượt rời bỏ thành phố bằng tất cả các phương tiện, báo chí thì viết vừa đủ để gây xúc động nhưng không ra khỏi làn ranh đảng đã vạch cho.
Rúc đầu vào rọ, xong đảng sửa sai, lại khen mình tài. Hầu hết các báo đều đưa tin đậm là đảng đã thành công trong việc ‘chuyển hướng chiến lược’ phòng chống dịch bệnh Covid-19 mà lờ đi tất cả những chính sách sai lầm trước đó.
Giữa oán hận ngút ngàn, đảng đem tốt ra thí, bắt vài con tép riu thuộc ngành y ra xử: vụ Bệnh viện Bạch Mai, vụ nâng khống giá thiết bị.. dân được xả áp lực.
Sau khi Vingroup chuyển tiền đất của dân sang đóng thuế cho Singapore là tuyên bố dừng sản xuất xe xăng tại Việt Nam; Sau tâm thư của anh Dũng đấu giá đất Thủ Thiêm là đến tường trình của anh Quyết còi về vụ bán chui cổ phiếu; Sau vụ Việt Á động trời thì đến các chuyến bay ‘giải cứu’; hết ‘Thiền Am’ là sang ‘Thiền sư’....
Mọi việc cứ trôi đi, chuyện này nối tiếp chuyện kia. Nhân dân cảm tính, vốn nhân từ và dễ quên, đảng thì đã thành thần trong trò làm phép thuật.
Năm 2021 khép lại.
NHƯNG CŨNG CÓ NHỮNG ĐIỀU CẦN PHẢI NHỚ:
Nhớ rằng trong mọi biến cố của đất nước, nạn nhân trực tiếp và đau khổ nhất chính là nhân dân. Tổng cục thống kê thông báo riêng Quý 3 có đến 28,2 triệu người lao động bị ảnh hưởng tiêu cực bởi dịch Covid-19. Nhiều nguồn tin khác nói có đến 34 triệu người, tức là hơn 1/3 dân số Việt Nam, bị tác động trực tiếp từ đại dịch.
Chúng ta nên nhớ rằng: giữa dịch bệnh cán bộ luôn là người thắng lợi. Rất nhiều cán bộ không phải đi làm, không phải chi tiêu, ăn nhậu trong khi lương vẫn nhận đều. Bất cứ điều gì họ cũng đổ lỗi được cho dịch. Có phong bì thì dịch thành cơ hội, không phong bì thì dịch là trở ngại. Họ nợ nhân dân giữa đại dịch này 1 khoản đã tích lũy được trong năm 2021 là: Thời gian và tiền bạc.
Chúng ta phải nhớ, dịp cuối năm Quốc hội họp bất thường lần đầu tiên trong lịch sử, đột ngột sửa một loạt chính sách và đưa ra một ‘gói hỗ trợ’ lớn nhất trong lịch sử là 350.000 tỷ đồng (hơn 15 tỷ USD). Khi đưa tiền ra mà không nói lên cơ sở của việc ‘bơm thêm tiền’ nghĩa là đã móc túi của Dân dù bằng lạm phát hay bằng nợ công. Điều đó dự báo một năm mới khó khăn hơn cho dân.
Chúng ta nhớ rằng: Bản chất nhà nước này đã được thiết kế để quyền lực tập trung và tất yếu sinh ra lạm dụng. Chúng ta đã vô tâm khi để những ứng cử viên độc lập bị bắt; chúng ta thờ ơ với lá phiếu của mình; chúng ta đã giao phó vận mệnh đất nước này cho 1 đảng cộng sản thì dù ông Trọng có đau đáu lo nghĩ chuyện đốt lò đến suy sụp cả sức khỏe, củi to, nhỏ vẫn vô vàn, bởi cỗ máy đã thiết kế để các kiểm lâm trở thành lâm tặc.
Chúng ta nên nhớ hiện giờ đang có ít nhất 288 tù nhân lương tâm đang chuẩn bị đón chào năm mới trong ngục tối. Họ đã bị giam cầm vì chỉ cố đòi quyền tự do ngôn luận cho chính mình và cho người khác. Nhiều người mức án rất cao và hầu như trong số họ sẽ được không giảm án.
LO LẮNG VÀ HY VỌNG
Tôi cũng có thể im lặng với một năm 2021 đầy bình an ở vườn Rosen, nơi có thể khóa cửa, trồng rau và nuôi gà, đọc sách và ngâm thơ. Nhưng trách nhiệm công dân dẫn tâm trí tôi hoài niệm về một năm cũ 2021 và ước ao cho một năm mới 2022, bởi tôi thấy mình không vô can. Chúng ta im lặng trước bất công thì đến lúc chúng ta sẽ là nạn nhân của chính nó.
Càng gần tết tôi lại càng thấy lo lắng nhiều hơn cho tương lai đất nước.
Bên trong: Những chủ tập đoàn tư bản thân hữu đã được hình thành, hoạt động lobby chính sách đã ăn sâu trong cơ cấu quyền lực đất nước; tham nhũng đã trở thành văn hóa; dân đã trở nên bàng quan; hầu hết đối lập đã bị truy bắt, toàn trị ngày càng toàn trị.
Bên ngoài: Trung Quốc thì luôn muốn một Việt Nam yếu, còn thế giới thì chỉ mong Việt Nam “không quá tệ”. Nhân loại đang lo lắng với Covid và đang mải mê với những vụ chuyển quân ở vùng Ukraine, đấu khẩu ở Taiwan và những quả tên lửa ngày càng xa của tay chí phèo - Rocketman.
Nhưng vật đổi sao dời. Mùa xuân đang đến.
Chúng ta phải lo cho Việt Nam mình, hãy cố gắng hết sức, trong khả năng có thể, phải chuẩn bị cho sự thăng tiến cá nhân. Yêu nước Việt hơn, lo lắng nhiều hơn, ta sẽ thấy con đường. Where there’s will, there’s way!
Năm mới đã sang, tôi cũng có ước mơ nho nhỏ của riêng mình và xin mến chúc tất cả Anh Chị Em tôi biết, cũng như chưa biết, là người Việt Nam hay bạn bè quốc tế, một mùa xuân thật tươi đẹp, đất trời trổ bông, trong lòng ta cũng hãy nở hoa bạn nhé! Ta đón chào cuộc sống và thời gian trôi như đón chào những ân sủng từ trời.
Tôi để lòng mình giãn nở, nghe lại bài Happy New Year của ABBA và cùng mơ về những đổi thay tốt đẹp.
HAPPY NEW YEAR, ALL MY DEARS!
No comments:
Post a Comment