Sunday, July 19, 2009

THƠ RU CON TẶNG MẸ -Phạm Thiên Thư



Thế là Thái Hà đã được gần 6 tháng. Các bài hát ru ngắn quen thuộc của Mẹ Hiền đã được đem ra sử dụng hết. Bố có mỗi một bài tủ là chuyện Kiều khi nào cũng đem ra dụng võ. Nhưng có vẻ baby không còn thích nội dung loạn lạc và bất ổn của thời đó ngụy trang dưới dạng vẻ rất "ổn định" "vững vàng" bằng những câu đầu như:

"Rằng Năm Gia Tĩnh triều Minh
Bốn Phương phẳng lặng hai kinh vững vàng"

Thế nhưng cũng có bao nhiều điều khổ ải xảy ra với Kiều, Có Tú Bà, Mã Giám Sinh, Có cả bạo loạn của Từ Hải.. May thay người Thầy- Người bạn là Tiến Sỹ. Nguyễn Aí Học giới thiệu cho một bài thơ của Phạm Thiên Thư, Bố in về coi như là lời dặn dò, lời ru cho cả hai mẹ con. Càng ru con, càng thấy bài thơ rất hay, xin post để mọi người cùng thưởng lãm:

LỜI RU ĐÔNG PHƯƠNG

Phạm Thiên Thư

Ru con bằng vòng tay ấm

Cho con âu yếm dịu dàng
Ru con bằng dòng sữa thơm
Cho con biết tình biết ơn
Ru con bằng câu hát ngắn
Cho con mến nhạc và thơ
Ru con bằng mây bằng gió
Cho con lòng chẳng vực bờ
Ru con bằng non bằng đá
Như con giãi nắng dầu mưa

Dạy con không oán không thù
Ru con bằng hoa bằng cỏ
Kết trăng sao làm nôi thơ
Cho mười phương làm máu mủ
Mai sau chẳng sớm bơ vơ.

Tim em là vừng đông sớm
Cho muôn dòng máu căng hồng
Lời ru em dài mật đượm
Cho đời con ngát mười phương

Mắt em là viền nhật nguyệt
Đưa con vào lẽ chân thường
Môi em là hoa vi diệu
Cho hồn con mở chiêu dương
Cho đời chẳng còn chia biệt
Cho đời thường giữa vô thường

Em nhớ ru cho con biết
Đường trần như áng mây vương
Em nhớ ru cho con biết
Yêu thương là tiếng đầu lòng
Tâm con là trời vô hạn
Tình yêu là cõi địa đường
Tiếng ru ngàn năm tha thiết

Khơi nên mạch sống Đông phương


No comments:

Post a Comment