Bài thơ hay và rất thời sự sau đây được đăng trên blog Phạm Viết Đào. Tôi đã đi và đã chứng kiến những ánh mắt đó. Có một cái gì đó vừa đau xót vừa thương cảm với mình và với các em. Sau khi nhìn những ánh mắt đó, tôi đã quay người lại, xoay lưng về phía các em, đối diện với bà con biểu tình bắt đầu hô to: Trường Sa - Hoàng Sa - Việt Nam. Phía trước những người biểu tình đều giơ những cánh tay mạnh mẽ và hô vang. Phía sau, các em không dám giơ tay lên, nhưng mặt đã cúi sâu hơn.
***
Đêm nay về em kể gì
với mẹ?
Sáng hôm nay con đi chặn biểu tình
Theo lịnh công an, Đoàn Thanh niên của "Bác"
Sáng hôm nay con đi chặn biểu tình
Theo lịnh công an, Đoàn Thanh niên của "Bác"
Mẹ thở dài rồi ngoảnh mặt làm thinh