Thursday, March 13, 2008

HẠNH PHÚC

Rồi một ngày vui, một ngày buồn, một khoảng khắc về lòng trung thành với tổ quốc. Những dằn vặt về một Việt Nam nhược tiểu. Nhưng rồi một hôm người bạn chuyển cho bài thơ vê Hạnh Phúc của thi sỹ Hương Giang - Ngậm ngùi đọc thấy thương trong từng con chữ. Hay quá những câu: "Đất nước mẹ lớn lên tai họa trăm điều - Nhưng vẫn đẹp quá. Đẹp một màu Việt Nam !

Hương Giang.

Điều đầu tiên mẹ vẫn khát khao nói về hạnh phúc

Như đóa hoa mong manh giữa gió rét lạnh lùng

Biết bao lần cô đơn trên cánh đồng trống

Mẹ thấy quanh đời còn lại những hoang liêu

Đất nước mẹ lớn lên tai họa trăm điều

Vẫn nghe thương từng ngọn rau tấc đất

Có những cái mất đi đớn đau, ray rứt

Có nỗi hạnh phúc lạ lùng những lúc được bên nhau

Bầu trời của con không có bóng hỏa châu

Không có những đêm mẹ kéo lê xuống hầm trú ẩn

Không có nỗi chia lìa hãi hùng lởn vởn

Trong cuộc sống mỗi ngày, trong giấc ngủ, những đêm sâu

- Đừng để những vặt vãnh cuộc đời cũng làm mất được nhau

Biết bao lần mẹ muốn nói về những thương đau

Của những người hôm qua bị dập vùi, bôi xoá

Của bác N, của chú T, của ông X ...

Chúng ta đã bị đánh ngã hôm qua không thương tiếc

Đang đứng trên đồi

Còn đứng giữa phố

Chúng ta thét!

Chúng ta gào!

Giữa những ngày trời lộng gió

Chúng ta sống cùng đồng bào phút đó

- Con có hiểu tại vì sao gắn bó !?

Cuộc sống của mẹ luôn đầy ắp những ước mơ

Ước mơ hiền lành như khoai như lúa

Dẫu năm tháng đổi dời, lòng người cách trở

Dẫu mộng úa tàn, dẫu tình yêu dang dở

Mẹ có bao giờ để lòng mình héo khô

Và hôm nay mẹ lại làm thơ

Kể cho con nghe những lạ lùng gắn bó...

Quanh nhà mình có những ngọn đồi cháy đỏ

Mẹ hàng ngày vẫn đi qua đó

Vẫn thật bất ngờ khi cỏ mướt màu xanh

Trời ở đây mây vẫn trắng, nắng vẫn hanh

Nhưng khi tiếng mưa gõ đều ngoài khung cửa

Tiếng giàn bông giấy đầu hè lại rạt rào nức nở

Tiếng con sông ngày xưa bên bồi bên lở

Làm sống dậy giữa lòng mẹ nỗi đau dịu dàng

cùng nỗi nhớ

những ngày xưa ...

Những ngày xưa quê hương mù khói lửa

Theo ngoại chạy giặc hoài xuôi ngược ngược xuôi

Thấy mình như con sông nắng chiều nhuộm đỏ

Nước cứ chảy xuôi hoài ai biết sẽ về đâu

Tự cuộc sống đã không cho mình những bền vững dài lâu

Nên mẹ luôn chọn những gì bền chặt nhất

- Là mẹ có con

- Là vợ có chồng

- Là tất cả chúng ta có cội nguồn tổ quốc

Là chọn có nhau dù gian nan hay hạnh phúc

Con sẽ phải đối mặt với muôn nghìn bất trắc

Những khổ lụy cuộc đời dằng dặc như nắng mưa

Con hãy chọn cho mình những gì bền chặt nhất

Những gì không một ai có thể tước đoạt mất

Dẫu cuộc sống có thăng trầm năm tháng đổi thay

Chúng ta vẫn luôn có một bầu trời thật nhiều mây

Và ngọn đồi sau nhà không còn quanh năm cỏ cháy

Trái hạnh phúc khi dễ dàng hái lấy

Con sẽ không hái cho riêng con mà cho cả cuộc đời

***

No comments:

Post a Comment